Thái Bảo: 'Nhiều nghệ sĩ thiệt thòi trong xét tặng danh hiệu'
- Cảm xúc của chị thế nào khi có tên trong danh sách xét tặng danh hiệu "Nghệ sĩ Nhân dân" năm nay?
- Khi biết mình có tên trong danh sách xét tặng danh hiệu NSND của Hội đồng cấp Bộ, tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc. Mặc dù chưa chính thức được nhận danh hiệu nhưng với tôi đó đã là một niềm vinh dự lớn. Tôi luôn cảm ơn sự ưu ái của khán giả, nhân dân, Nhà nước và đồng Cty Treo Băng Rôn Uy Tín xin giay phep treo bang ron Treo Băng Rôn In Băng Rôn nghiệp dành cho mình.
- Quá trình chuẩn bị hồ sơ của chị diễn ra như thế nào?
- Tôi nộp hồ sơ vào tháng 11/2014 khi thấy mình đã đạt đủ tiêu chuẩn để được xét tặng danh hiệu. Quá trình chuẩn bị hồ sơ cũng khá suôn sẻ. Suốt hơn 4 năm, tôi tham gia nhiều hội diễn chuyên nghiệp và may mắn đoạt được đủ số huy chương vàng cần có. Tháng 4/2013, tôi đoạt giải cao nhất tại "Liên hoan Âm nhạc mùa xuân Bình Nhưỡng".
Đó là cuộc thi tầm cỡ gồm 56 nước tham dự, 32 đoàn dự thi và cũng đúng vào dịp lễ kỷ niệm sinh nhật 100 năm của cố Chủ tịch Kim Nhật Thành. Tôi đã cháy hết mình với bài hát "Fascination" bằng tiếng Triều và tiếng hát của tôi đã chạm vào trái tim của đông đảo khán giả. Tôi hiểu rõ mình không còn có nhiều cơ hội để thực hiện hoá những giấc mơ trên sân khấu quốc tế nữa nên phải cố gắng hết mình. Trở về với một Cúp Bạc và tấm chứng chỉ tôi thực sự xúc động và tự hào. Niềm vui này không chỉ dành riêng cho cá nhân tôi mà còn là màu cờ sắc áo của đoàn nghệ thuật Việt Nam.
- Chị nghĩ gì về ý kiến cho rằng, việc phải nộp hồ sơ để xét duyệt danh hiệu chẳng khác gì hình thức "xin - cho"?
- Tôi tôn trọng quan điểm của các đồng nghiệp. Nhưng tôi nghĩ trong cuộc sống hay công Dịch vụ In Băng Rôn, In Hiflex , In PP giá rẻ - lấy liền tại tphcm treo bang ron In PP Giá Rẻ Chất Lượng Cao, Máy Nhật - Lấy Liền việc, làm bất kỳ điều gì cũng cần phải trình tự, nguyên tắc. Không phải ngẫu nhiên Nhà nước lại đề ra quy định cho việc xét tặng danh hiệu. Bộ quy tắc ấy ra đời sau một quá trình nghiên cứu thực tiễn và tham khảo ý kiến của giới nghệ sĩ nên nó hoàn toàn hợp lý.
Bản thân tôi hiểu không phải nghệ sĩ nào có nhiều năm cống Công ty in ấn chất lượng, giá rẻ và uy tín nhất TP HCM in hiflex In băng rôn, in hiflex, in pp giá rẻ tại tphcm - in pp 40.000đ hiến cho nền nghệ thuật cũng đủ điều kiện dự các hội diễn, cuộc thi để có danh hiệu như quy định. Nhiều đồng nghiệp của tôi bị thiệt thòi trong việc xét tặng chỉ vì không đủ số huy chương, giải thưởng dù tuổi nghề không nhỏ. Họ là những người luôn cống hiến âm thầm xung quanh ta và cần phải được trân trọng.
NSƯT Thái Bảo.
- Theo chị, danh hiệu quan trọng thế nào với người nghệ sĩ?
- Nghệ sĩ đích thực phải luôn sáng tạo không ngừng để cống hiến cho khán giả, mà đã là cống hiến thì ai cũng muốn được nhân dân ghi nhận. Danh hiệu "Nghệ sĩ Ưu tú" hay "Nghệ sĩ Nhân dân" thể hiện sự ghi nhận của công chúng đối với những đóng góp, hy sinh ấy. Bên cạnh đó, danh hiệu còn giúp người nghệ sĩ có động lực để tiếp tục lao động hết mình cho nghệ thuật, sống và làm việc tốt để xứng đáng với danh hiệu được trao tặng.
Danh hiệu hiển nhiên rất quan trọng đối với nghệ sĩ. Nhưng với tôi, điều quan trọng hơn là mỗi người làm nghệ thuật phải xây dựng được hình ảnh đẹp trong lòng công chúng.
- Công chúng thường thấy NSƯT Thái Bảo chia sẻ những niềm vui trong hơn 30 năm ca hát, mà ít thấy chị kể về những cay đắng. Vì sao vậy?
- Ai cũng có những vinh quang và cay đắng của riêng mình. Thành công giống như một nhánh hoa hồng, muốn hái thì ta phải chạm vào gai. Bản thân tôi cũng có khoảng thời gian khó khăn trong nghề, cũng từng đứng trước những ngã rẽ mà không biết phải đi hướng nào. Từ một nghệ sĩ đàn bầu, tôi chuyển sang hát nhạc cách mạng, nhạc nhẹ và dân ca, hoàn toàn không phải chuyện dễ dàng. Để vượt qua những khó khăn, tôi đã tỉnh táo để chọn một lối hát, phong cách và một con đường riêng để không bị trộn lẫn với ai khác.
- Điều gì đã giúp chị vững vàng trước những sóng gió của cuộc sống cũng như công việc?
- Đó là truyền thống quê hương và gia đình. Chúng ảnh hưởng rất lớn đến tính cách của tôi từ nhỏ. Bản thân tôi sinh ra trong một gia đình trí thức ở vùng đất miền Trung đầy nắng gió với những con người chịu thương, chịu khó. Cha tôi làm việc tại bảo tàng Kim Liên ở huyện Nam Đàn (Nghệ An) còn mẹ công tác ở một thư viện ngoài Vinh. Là con út trong gia đình sáu anh chị em nhưng tôi đã phải xa cha mẹ để đi học âm nhạc từ lúc 11 tuổi. Hành trang duy nhất cùng tôi bước vào cuộc sống mới khi đó chỉ là những lời dặn dò "khiêm tốn, hướng thiện, chân thành, hòa đồng và trung thực" của mẹ. Chúng đã giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, vất vả và áp lực.
Trong nghệ thuật cũng như cuộc sống hiện tại, tôi hay đặt ra những chuẩn mực riêng cho mình để luôn thấy vững tâm với những gì đã chọn. Tôi là người nhiệt thành và quyết đoán. Tuy vậy, điểm yếu của tôi là dễ bị tổn thương. Vì vậy, tôi sẽ rất áy náy nếu vô tình làm ai đó bị tổn thương.
Giọng ca "Thời hoa đỏ" từng hoang mang trước những ngã rẽ của cuộc đời trước khi gắn bó với ca hát.
- Trong cuộc sống gia đình, chị là người thế nào?
- Tôi giữ cho mình một cuộc sống bình dị bên một mái ấm nho nhỏ và một khoảng trời riêng đơn giản. Dù bận rộn với công việc, lịch diễn chồng chéo, tôi vẫn cố gắng sắp xếp thời gian thật khoa học để chăm sóc và quan tâm đến gia đình. Ngày nào tôi cũng thổi cơm đều đặn đủ hai bữa như cán bộ công chức đi làm vậy (cười). Tôi nhớ có nhà báo từng gọi vui mình là hình mẫu của một ca sĩ "công chức". Thật ra cũng không hẳn là như vậy, vì nếu hát theo kiểu "công chức" thì còn gì là cảm xúc nữa.
Lê Quang Đức thực hiện